Trang

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013

XUÂN - PHÚC

Không thấy gió Xuân vờn trên má em sao?
Một nụ hoa báo trước mùa rực rỡ.
Xuân sẽ qua, Hđến, Thu lại tàn
Tôi sẽ gửi em bức ảnh đã hóa màu đen trắng.

Có dòng thời gian theo lẽ cứ tuần hoàn
Có những khoảnh khắc không thể  nào tìm lại



Con người lẻ loi khóc mãi suốt trên đường
Sức mạnh lớn nhất nằm ở tình yêu thương.

Có cây cao cao chở che mầm hoa nh
Có những nợ duyên không phi tại tình c
Mặt người sẽ phai như những mùa hoa cũ
Mong con sẽ mĩm cười
      khi nhớ ngày
             ta  múa hát bên nhau.

  
           

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

HỌC VÀ HÀNH



Hôm trước biết có người định chơi xấu mình một cú, vậy mà  lòng chẳng thấy buồn. Cũng chẳng giận, chẳng thèm phiền não. Mình chỉ nghĩ “Ồ, vụ này chẳng lạ.”, thấy tỉnh rụi như một người đứng ở xa xa nhìn lại. Nhân vụ này lại còn thấy mình hên, vì mấy tháng trước khi không mình đã làm một chuyện cứ y như lường trước chuyện sắp xảy ra để tự bảo vệ mình. Do đó, mình tiếp tục khuyên nhủ mình “cứ tiếp tục ở hiền để gặp lành”.

Phải ở hiền thôi, vì có vô số chuyện trên đời không tuân theo một lô gich nào. Không nhất thiết là phải chọc ai đó mới bị người ta ghét  hay phải ra đường thì mới bị xe “hun”. Nếu mình tích cực gieo điều thiện thì “những gì thuộc về  thiện” sẽ bao bọc lấy mình, che chở mình. Mình tin có  định luật sức hút. Thiện hút giới thiện. Ác hút quỉ ma.

Mình không phủ nhận quá trình thiện hóa cái tâm không phải ngày một ngày hai mà có được. Điều đó còn tùy vào xuất phát điểm của từng người , môi trường lớn khôn và sự tinh tấn của mỗi bản thân.  . Mình may mắn có nhiều người bạn mà mình ngưỡng mộ vể mặt đạo đức. Không kể người mẹ vĩ đại của mình, đầu tiên phải nói là một cô bạn  có một đức hy sinh tới độ mình đã có thời gọi cô ấy là “petite maman”. Nếu cô ấy biết con đường mình đi hôm nay chính là học theo cô ấy, không biết cô ấy có xúc động không ? :-) Trong số chị và bạn quanh mình hiện nay có không ít tấm gương về sự xả thân. Đó là những người dám đứng ra bảo vệ người khác, chịu khó chịu thương vì người khác. Điều cao quý là họ thực hiện mọi việc trong lặng lẽ, đôi khi nếu mình không tinh ý cũng sẽ chẳng nhận ra !

Mùa Xuân đang đến, như mọi năm, mình đi làm từ thiện. Vể việc này, mình cũng lại có may mắn là "có một đồng bọn rất chăm làm chuyện này". Một chị bạn biết nghìn lẻ một địa chỉ và một em bạn chẳng nề hà chuyện "gánh" cả bọn tụi mình trên con chiến mã bốn bánh vượt mọi đường trường. Trong nhóm mình về sau lại được hân hạnh thu nạp một anh bạn hào hiệp. Một người bạn mang chứng bệnh nan y trong người mà sau này mình  sẽ còn nhớ tới anh rất lâu. 

Bọn mình gặp hên. Trong chuyến thăm Trại người già ở Thạnh Lộc (nơi nuôi người già, người bại não, bại liệt v.v...) vừa qua, tụi mình mà ngồi rị mọ xếp hết quà bánh sữa nước v.v.. vào từng túi cho hơn 300 người chắc  tới chiều mới xong. Tụi mình quá sức gặp hên vì hôm đó, ở đó, có một đoàn sinh viên trường Đại học Khoa học tự nhiên đi làm thiện nguyện. Các em ấy đã phụ tụi mình xếp quà và tiên phong luôn mảng khuân vác. Vài em thanh niên mặc áo mùa hè Xanh cũng vào phụ. Trong những chuyện như vầy luôn luôn sẽ có sự giúp đỡ.